Mức
lao động được hiểu là mức trung bình tiên tiến, bảo đảm số đông người lao động
thực hiện được mà không phải kéo dài thời giờ làm việc bình thường và phải được
áp dụng thử trước khi ban hành chính thức.
Bên cạnh đó, Dự thảo quy định
người sử dụng lao động phải tham khảo ý kiến tổ chức của người lao động tại cơ
sở khi xây dựng thang lương, bảng lương, định mức lao động và công bố công khai
tại nơi làm việc.
Tuy nhiên, quy định gửi thang
lương, bảng lương tới cơ quan quản lý nhà nước về lao động cấp huyện nơi đặt cơ
sở sản xuất, kinh doanh của người sử dụng lao động đã không còn được đề cập.
Về trả lương, Dự thảo quy định
việc trả bằng tiền Đồng Việt Nam, trừ trường hợp trả cho người không cư trú,
người cư trú là người nước ngoài theo quy định của pháp luật về ngoại hối.
Theo đó, mỗi lần trả lương,
người sử dụng lao động phải thông báo bảng kê trả lương cho người lao động,
gồm: Mức lương cơ bản; tiền trả làm thêm giờ và khoản tiền khác (nếu có); nội
dung và tiền bị khấu trừ theo quy định tại của Bộ luật này.
Về nguyên tắc, người sử dụng
lao động trả lương trực tiếp cho người lao động. Trường hợp bất khả kháng mà
không thể thực hiện trả lương trực tiếp, Dự thảo quy định người sử dụng lao
động có thể trả lương cho người được người lao động ủy quyền hợp pháp.
Phòng
Quản lý Lao động (Diza)